XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 NGHE  XEM! LÀ THỜI GIAN ĐANG HÁT


Phan_14

nhưng cô nghe được giọng nói của Hướng Nghiên.

Hướng Nghiên nói: "Tới giờ ra tập thể dục buổi sáng rồi."

Một câu bình thường như vậy, nghe không ra cảm xúc gì, Vương Thiến Thiến

hơi hoảng hốt, tối qua... có phải mình đã làm gì làm cho chị ấy không vui hay

không? Nhưng cô sờ hai má, cũng không cảm thấy đau mà?

Hướng Nghiên đứng ở dưới giường, ngửa đầu lên kêu cô: "Mau dậy đi!"

Vương Thiến Thiến từ từ ngọ nguậy thức dậy, nằm sấp trên giường ló đầu ra

nhắm mắt lại nói: "Em không thường ra tập thể dục buổi sáng....."

"Em đó, thân là cán sự của ban kỷ luật, ngay cả thể dục buổi sáng cũng không

tập..."

"Có khoảng thời gian đó ngủ thêm một chút thì tốt." Vương Thiến Thiến cười

hì hì mở mắt ra nhìn Hướng Nghiên. Không xem còn được, vừa nhìn thấy,

mặt cô không khỏi đỏ lên. Ban đêm tuy rằng có nhìn thấy học tỷ chỉ mặc một

bộ váy ngủ hơi mỏng manh, nhưng mà... không nghĩ tới, nhìn từ trên cao

xuống, phong cảnh lại đẹp như vậy... Vương Thiến Thiến ngượng ngùng

nhìn, rồi lại không đành lòng không nhìn, lén dùng khóe mắt ngắm, mặt càng

ngày càng đỏ.

"Ngủ thì ngủ đi, mặt đỏ cái gì?"

Vương Thiến Thiến vội nằm trở lại. Nhắm hai mắt, trước mắt tràn đầy màn

vừa rồi, hai má càng ngày càng nóng, cô không khỏi thầm mắng một tiếng:

"Ôi! Mùa hè đáng chết này!"

Sau khi nằm lại không ngủ tiếp được nữa, đã tới giờ tập thể dục buổi sáng,

nếu không quay về phòng ngủ sẽ bị người khác phát hiện. Tuy rằng mấy tên

trong ngủ cũng nhờ cô mà không cần tập thể dục buổi sáng, nhưng cũng nên

trở về rồi. Ôm gối tạm biệt Hướng Nghiên, trở lại phòng ngủ thấy mấy tên kia

cũng chưa thức, cô mới yên lòng. Nhẹ chân nhẹ tay bò lên giường, tiếp tục

ngủ.

Lúc Vương Thiến Thiến tỉnh lại, trong phòng ngủ chỉ còn Nguyệt Lượng và Lí

Nam. Sau đó Lí Nam cũng đi ra ngoài rửa mặt, Vương Thiến Thiến mới

xuống giường hỏi Nguyệt Lượng: "Tối qua cậu có nghe thấy tiếng động kỳ

quái gì không?"

"Cậu cũng nghe thấy?" Nguyệt Lượng nhảy từ trên giường xuống, mở to hai

mắt nhìn Vương Thiến Thiến.

"Có phải là tiếng lộp rộp lộp rộp hay không?"

Càng nói càng giống, Nguyệt Lượng không ngừng gật đầu: "A! Cậu cũng

nghe thấy!"

"A...." Vẻ mặt của Vương Thiến Thiến cứng lại, đưa tay lên vuốt vuốt ngực:

"Tớ nghĩ chỉ mình tớ nghe thấy, làm tớ sợ muốn chết!"

"Tớ cũng vậy! Tớ sợ tới mức cũng không dám xoay người."

"Thế cậu còn kể chuyện ma cho tớ nghe, rõ ràng chính cậu cũng sợ như

vậy...."

"Tớ chỉ là hù dọa cậu thôi, ai biết thật sự lại có chuyện kinh khủng vậy chứ.....

Tối nay có thể còn như vậy hay không? Tối nay phải làm sao bây giờ?"

Lúc này Lí Nam đã trở lại, thấy Vương Thiến Thiến thức dậy, liền hỏi cô:

"Thiến Thiến, tối qua ngủ sao không thấy cậu? Không phải là cậu bị mộng du

đó chứ?"

"Tớ đi vệ sinh."

"Nhưng sáng thức dậy cũng không thấy cậu nha."

"Tớ thức sớm hơn cậu."

"Cậu? Thức sớm hơn tớ? Thôi đừng đùa nữa!" Đưa tay ra lắc lắc trước mặt

Vương Thiến Thiến, lầm bầm nói: "Hiện giờ cậu không phải còn chưa tỉnh

ngủ đó chứ...." 

Cũng chưa chờ Vương Thiến Thiến đáp lại, xoay người thay quần áo.

Vương Thiến Thiến và Nguyệt Lượng vừa thấy cùng nhau xoay người lại đối

mặt với góc tường. Nguyệt lượng nhỏ giọng nói khẽ bên tai cô: "Sao sáng nay

tớ lại gặp cậu ôm gối trở về vậy...."

"Xuỵt...."

"Hê hê... Cậu đi lên lầu?"

"Xuỵt...."

"Cảm giác thế nào?"

"Vách tường tầng năm quả nhiên mát hơn tầng bốn."

"Hử? Có ý gì?"

"Tớ không có dám tới gần chị ấy, vẫn dựa vào tường ngủ...."

"Đồ vô dụng...."

"Cái gì đồ vô dụng?" Lí Nam đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hai người hỏi.

"A?" Vương Thiến Thiến hoảng sợ, đỡ lời: "Hai chúng tớ đang nói tối qua

nghe được tiếng động đáng sợ, tớ nói tớ rất sợ, cho nên Nguyệt Lượng nói tớ

vô dụng."

"Tiếng động đáng sợ?" Lí Nam nhíu mày, sao mình không biết gì hết vậy?

"Cậu không nghe thấy sao?" Nguyệt Lượng cũng rất tò mò.

Lí Nam lắc đầu, "Hôm qua tớ mệt muốn chết, vừa nằm liền ngủ ngay, là tiếng

động như thế nào?"

"Chính là... Lộp rộp lộp rộp.... Như là tiếng mấy bà lão gặm ngón tay của

ngon nít trong tiểu thuyết kinh dị...."

Vương Thiến Thiến đấm vào vai Nguyệt Lượng một cái: "Cậu còn dọa tớ...."

Nguyệt Lượng khẽ cười: "Tớ chỉ là so sánh mà thôi."

Lí Nam không chút suy nghĩ liền nói: "Chắc không phải là Tống Nhiên nửa

đêm thức dậy ăn gì chứ?"

"Không thể nào? Tớ nghe thấy tiếng động đó đứt quãng, nếu là Tống Nhiên,

thì cứ quang minh chính đại mà ăn, tiếng động đó có chút rời rạc, giống như

không phải là đến từ không gian này.... " Nguyệt Lượng càng nói giọng càng

bé lại, Vương Thiến Thiến muốn hận chết cậu ấy.

Ngay lúc mọi người đang rơi vào im lặng, Tống Nhiên đẩy cửa bước vào, đầu

tiên là sửng sốt một chút, sau đó nói: "Các cậu chắn ở cửa hết làm gì?"

Vương Thiến Thiến dè dặt hỏi: "Tống Nhiên.... Nửa đêm hôm qua.... có phải

cậu thức dậy ăn gì đó không?"

Tống Nhiên vừa nghe, lập tức đỏ mặt, "Sao.... Sao cậu lại biết...." Ngay cả nói

chuyện cũng trở nên lắp bắp.

"Quả thật là cậu? Chị hai! Chị ăn gì vậy? Hù bọn tớ sợ tớ mức thừa sống thiếu

chết, còn tưởng là ma quỷ lộng hành chứ." Nguyệt Lượng nói.

Tống Nhiên liếc nhìn Lí Nam một cái, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Còn không

phải tại Lí Nam không biết moi được cái thực đơn giảm cân ở đâu, mỗi ngày

ăn theo cái thực đơn kia ghi, buổi tối tớ đương nhiên sẽ đói. Đêm qua tớ thực

sự đói tới mức thức dậy, tìm được một quả táo ăn......"

"Thế cậu ăn thì ăn đi, cậu ăn thì ăn bình thường một chút...."

"Không phải do tớ sợ đánh thức các cậu sao, cho nên đành phải cắn từng chút

từng chút, cũng không dám cắn mạnh....."

"Thật sự là muốn bị cậu hù chết." Vương Thiến Thiến căm giận bò lại lên

giường.

Tống Nhiên tủi thân cực kỳ, đáng thương cầu xin Lí Nam nói: "Không giảm

nữa được không?"

"Không được!" Lí Nam kiên quyết từ chối lời của cậu ấy.

"Tại sao lại muốn giảm cân? Tớ cảm thấy Tống Nhiên như vậy rất tốt mà, tròn

tròn, thực đáng yêu." Vương Thiến Thiến nói.

Nguyệt Lượng cũng nói: "Đúng vậy, hơn nữa Tống Nhiên cũng đâu có béo

lắm."

"Ai, tớ không biết nói với các cậu thế nào...." Lí Nam cũng không biết làm sao.

"Vẫn là để tớ nói đi." Tống Nhiên tháo mắt kính xuống vân vê sóng mũi, lại

đeo trở lại, mới nói: "Chính là trong lớp có nhỏ kia cười nhạo tớ béo, nói tớ

cho dù học giỏi hơn nữa cũng vô dụng, căn bản không có tên nào chịu liếc

mắt tới tớ."

Lí Nam thở dài. Tống Nhiên lại khẽ nhìn cậu ấy, nói tiếp: "Thật ra, cô ấy nói

cũng đúng. Tớ cũng không tức giận bao nhiêu, nhưng mà Lí Nam rất tức

giận...."

"Là ai nói?!" Vương Thiến Thiến và Nguyệt Lượng trăm miệng một lời.

Vương Thiến Thiến nói: "Nói cho tớ biết nhỏ đó là ai?"

Nguyệt Lượng nói: "Nó có quyền gì nhận xét người khác như vậy?"

Tống Nhiên khẽ cười một chút, nói: "Đừng hỏi, tớ cũng không để trong lòng...

Thật ra không có gì đâu....."

"Không được!" Lúc này là ba người cùng nhau lên tiếng.

"Ôi trời, sớm biết như thế này, tớ sẽ không nói với các cậu."

Vương Thiến Thiến đột nhiên nhớ tới chuyện gì, vì thế nói: "Nói mau nhỏ đó

là ai, sau đó kêu Lí nam đi quyến rũ bạn trai nó, tiếp đó kêu Nguyệt lượng bẻ

cong nó sau đó đá đi, làm cho nó sống không bằng chết, chết đi sống lại....."

Nói xong còn cười lớn một tràng, "A! Ta quả nhiên là thiên tài!"

Sau đó không hề ngoài ý muốn nhận được ánh mắt xem thường của Lí Nam

và Nguyệt Lượng.

"Được rồi, chuyện này cũng đừng nói ra, béo thế này, tớ cũng không giảm cân

nữa, ai muốn nói cái gì thì thì cứ nói đi." 

Nói xong lời này, vẻ mặt của Tống Nhiên vô cùng thoải mái. Nếu vì mình mà

làm cho bạn bè có xung đột với người khác, không phải là điều cô muốn nhìn

thấy. Hơn nữa, tuy rằng trong lòng có để ý một chút, nói không thèm để tâm

là giả, nhưng mà còn hơn những lời đó, học tập mới là quan trọng nhất. Nếu

vẻ ngoài trời sinh là không được lựa chọn, ít nhất có thể dùng nỗ lực của ngày

sau để làm giàu cho bản thân của hiện tại.

Không có ngoại hình, chắc mới là đáng sợ nhất?

.

.

.

Những cô gái khác muốn giảm cân cũng giảm không được, ngược lại Vương

Thiến Thiến càng ngày càng gầy, trọng lượng sắp xuống mức 45kg. Đối với

chuyện này Lí Nam tỏ vẻ vô cùng hâm mộ, đồng thời cũng oán trách Trương

Thiên Nhất, hỏi cậu ta sao chăm sóc Thiến Thiến càng ngày càng gầy....

Thật ra trong lòng Vương Thiến Thiến cũng hiểu được, đây chính là tương tư

trong truyền thuyết.

Nguyệt Lượng cười nhạo cô nói: "Ngày xưa có một cô gái, yêu thầm một

người gần một năm trời, vì người trong lòng đó, cơm nước không lo, người

còn gầy hơn cả hoa cúc... từ từ biến thành Lâm muội muội (1), sau đó cộng

thêm cái Táng Hoa (2) gì đó càng hoàn mỹ..."

Vương Thiến Thiến thở phì phì liếc mắt nhìn cậu ấy một cái, "Cậu nói tớ

giống như là oán phụ, tớ thật muốn cho cậu xem, tớ cũng không phải đơn

thuần chỉ biết yêu thầm mà thôi, lúc này, tớ phải chủ động tấn công."

"Ha ha! Lần nào cậu cũng nói như vậy, được! Tớ xem, tớ chờ, trước khi

Hướng Nghiên tốt nghiệp nếu cậu có thể theo đuổi được, tớ sẽ không kêu cậu

là Khiếm Nhi nữa."

"Được! Là cậu nói đó!"

"Đúng thế! Là tớ nói, đừng nói chị đây xem thường cậu, lấy tính cách này của

cậu, cho cậu thời gian một năm cũng chưa chắc cậu theo đuổi được."

"Ái chà! Được lắm! Tớ thật sự không tin..... Cậu chờ đấy." Vương Thiến Thiến

nói xong mang giày chuẩn bị ra ngoài.

"Cậu định làm gì?"

"Theo đuổi học tỷ, tớ thêm một điều nữa, nếu trong vòng một năm tớ làm

được, cậu không chỉ không được kêu tớ như vậy, còn phải mời tớ ăn kem một

năm, ít nhất là 200 lần."

"Không thành vấn đề, ngược lại, cậu phải mời tớ ăn kem hai năm, tối thiểu

500 lần."

"Hừ! Cậu chờ xem."

Chú thích:

(1) Lâm muội muội: Là nhân vật Lâm Đại Ngọc trong “Hồng Lâu Mộng” của

Tào Tuyết Cần.

(2) Táng Hoa: Táng Hoa Ngâm là một bài thơ nổi tiếng của Lâm Đại Ngọc.

Này mình chịu, truyện này mình chưa đọc.' '

 

CHƯƠNG 24.  CUỘC SỐNG TỰ HỌC Ở ĐẠI HỌC

Vương Thiến Thiến ra khỏi phòng ngủ, không được hai mươi phút đã trở về,

trong tay cầm theo nửa quả dưa hấu, đi tới tầng bốn cũng không ngừng lại,

mà bước thẳng lên lầu năm. Trước đó gửi tin nhắn cho Hướng Nghiên, biết

chị ấy ở trong phòng ngủ, cho nên mua dưa hấu đi lên ăn cùng chị ấy.

Quả dưa dấu kia tuy chỉ là một nửa, nhưng ước chừng cũng hơn bảy cân,

Hướng Nghiên vừa nhìn thấy liền sửng sốt, "Lớn vậy? Chỉ có hai chúng ta?"

Vương Thiến Thiến nhếch miệng, "Không sao, em có thể ăn hết."

"Nhưng mà, chị lại không có dao để xẻ.... hay là để chị đi qua phòng bên cạnh

mượn một con dao?"

"Dưa hấu phải dùng muỗng ăn mới đã ghiền."

"Chị chỉ có một cái muỗng...."

Vương Thiến Thiến vừa định nói để em xuống lầu lấy một cái. Chưa kịp nói,

chợt nghe Hướng Nghiên cất lời: "Nếu em không ngại thì hai chúng ta dùng

chung một cái đi."

"Được........" Vương Thiến Thiến cười nói. Đương nhiên em không ngại, em

còn ước được như vậy.... Hai người dùng chung một cái muỗng, cũng chính

là hôn môi gián tiếp nha.....

Trong đầu Vương Thiến Thiến vẫn còn đang tưởng tượng, Hướng Nghiên đã

đi đến nhà vệ sinh rửa xong muỗng đem trở về, nhìn thấy Vương Thiến Thiến

không biết đang suy nghĩ gì mà lại tập trung như vậy, liền đưa muỗng đến

trước mặt cô nói: 

 

"Nè, em ăn trước đi."

Vương Thiến Thiến vội lắc đầu, "Thôi, học tỷ chị ăn trước."

"Vậy được rồi." Hướng Nghiên cũng không suy nghĩ nhiều, dùng muỗng múc

một miếng dưa hấu bỏ vào trong miệng, "Quả dưa hấu này rất ngọt đó, em

nếm thử chút đi." Nói xong, lại múc một muỗng lớn vào chỗ ngọt nhất bên

trong, đưa tới trước mặt Vương Thiến Thiến.

Chiếc muỗng kia gần trong gang tấc, chỉ cần Vương Thiến Thiến nghiêng

người về phía trước một chút, há miệng ra, là có thể ăn được hương vị ngọt

ngào của dưa hấu bên trong, nhưng mà Vương Thiến Thiến lại ngập ngừng.

Không nói đến chiếc muỗng kia học tỷ mới dùng qua, mà là động tác đút cô

ăn của học tỷ, làm cô khẩn trương đến mức không biết làm thế nào cho phải.

Ngay lúc Vương Thiến Thiến cuối cùng cũng đặt quyết tâm ăn miếng dưa

hấu trước mặt này, cửa đột nhiên truyền đến giọng nói của Triệu Đình.

Hướng Nghiên vội lấy muỗng về đưa miếng dưa hấu vào miệng mình.

"Nóng chết tớ, loại thời tiết này quả nhiên là nên nằm trong phòng ngủ mới

đúng." Triệu Đình không biết đang nói chuyện với ai.

"Đúng thế đúng thế....." Có một giọng nữ phụ họa chị ấy.

Sau đó Triệu Đình vào cửa, nhìn thấy Vương Thiến Thiến trước, tiếp đó thấy

dưa hấu đặt trên bàn, vừa dùng khăn tay lau mồ hôi trên mặt, vừa nói: "Ồ,

dưa hấu ai mua đó......" 

Cũng không đi nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Thiến Thiến nữa, cướp

muỗng trong tay Hướng Nghiên, ăn liên tiếp mấy miếng to, sau đó thở phào

một hơi, xoa bụng hài lòng nói: "Mùa hè quả thật phải có dưa hấu mới kêu là

mùa hè. Ơ? Hai người nhìn tớ làm gì?" 

 

Triệu Đình nhìn thoáng qua chiếc muỗng trong tay mình, sau đó đưa cho

Vương Thiến Thiến: "Nè! Cho em."

Vương Thiến Thiến mếu máo, nghĩ thầm, ai muốn ăn nước miếng của chị

chứ! Lưu manh! Lần đầu tiên thân mật tiếp xúc của người ta với học tỷ vậy

mà bị chị làm hỏng như vậy! Tuy là nghĩ như thế, nhưng vẫn cố nén bất mãn

đưa tay ra lấy. Kết quả lại rơi vào khoảng không.

Ra là Hướng Nghiên đã lấy muỗng lại, cô nói, "Chị đột nhiên nhớ tới, chị còn

một cái muỗng mới hình như chưa có ai dùng."

.

.

.

Tại sao.... Tại sao mình lại đột nhiên để ý đến cô ấy chứ? Ban đêm lúc không

ngủ được, Hướng Nghiên nghĩ như thế.

Ban ngày cùng Liêu Kiệt đi tự học, Liêu Kiệt hỏi: "Sao học muội đáng yêu đó

của cậu không đi học tự học với cậu thế?"

Buổi tối Triệu Đình cũng nói: "Vừa rồi ở căn tin gặp Thiến Thiến, vừa định

kêu cô ấy đã bỏ chạy, sao gần đây không thường thấy cô ấy đến đây nữa?"

Bắt đầu từ khi nào, cuộc sống của mình lại tràn ngập cái tên này? Giống như

cô ấy thường xuất hiện bất ngờ làm cho người ta không lường trước được, vô

cùng tự nhiên xuất hiện trong cuộc sống của mình. Sau đó luôn luôn nghe

người xung quanh nói với mình Vương Thiến Thiến thế này thế kia, xem ra

tất cả mọi người rất thích cô nhóc ấy. Phải thi rồi sao? Cho nên mấy hôm nay

không gặp em, khó hiểu thật..... Sao chị lại đột nhiên để tâm đến chuyện em

không xuất hiện?

Lại là thi cuối kỳ, sau đó sẽ nghỉ hè, mấy hôm nay, Vương Thiến Thiến học 224. Cuộc sống tự học ở đại học

như điên, bởi vì học kỳ này cô căn bản không để tâm vào chuyện học hành.

Sáng sớm Tống Nhiên đi chiếm năm chỗ ngồi, mong chờ việc bọn họ thức

sớm quả thật giống như mặt trời mọc ở đằng tây....

Vương Thiến Thiến từ khi ngồi xuống, đã không nhúc nhích cúi đầu đọc sách,

làm bài. Nguyệt Lượng vẫn như cũ, vừa chơi vừa học, thỉnh thoảng lấy di

động nhắn tin với Ninh Ninh. Trương Thiên Nhất ngồi không được bao lâu

đã không kiên nhẫn, không ngừng quay bút, sau đó thở dài. Điện thoại của Lí

Nam từ đầu đến giờ kêu không ngừng nghỉ, chốc chốc cậu ấy lại đi ra ngoài

nghe điện thoại, làm cho rất nhiều người bất mãn, cuối cùng dứt khoát đi ra

ngoài không quay lại nữa.

Chỉ có Tống Nhiên và Vương Thiến Thiến nhìn qua có vẻ là thật đến đây để

học tập. Lâu lâu Vương Thiến Thiến sẽ hỏi Tống Nhiên một vài câu làm cô ấy

dở khóc dở cười. Chẳng hạn như, Vương Thiến Thiến hỏi: "Kí hiệu này nghĩa

là gì?"

"Cậu lên lớp nghe cái gì thế? Đây là......"

Lại chẳng hạn như, Vương Thiến Thiến hỏi: "Công thức này sử dụng thế

nào?"..... Kết quả ngoài dự đoán của mọi người, Vương Thiến Thiến đều đạt

được điểm cao, nhưng chuyện này để sau này hãy nói.

Hôm nay như thường lệ sáng sớm Tống Nhiên đi chiếm chỗ, ba người còn lại

chậm chạp rời giường. Trong nhà Lí Nam có chút chuyện, cho nên chỉ còn hai

người đi là Nguyệt Lượng và Vương Thiến Thiến.

Lúc Vương Thiến Thiến đi đến cửa cầu thang, Hướng Nghiên đang đứng

trước cửa sổ giữa lầu ba, lơ đãng quay đầu lại, ánh mắt cùng với Vương Thiến

Thiến không hẹn mà gặp.

"Đi tự học à?" Hướng Nghiên cười nhẹ, kèm theo gió buổi sớm mai, hơi lành 

lạnh.

"Cùng đi không?" Cô đứng ở bậc thang phía trên, chị ấy đứng ở bậc thang

phía dưới, dường như chị ấy đang đợi cô đi xuống.

"Được."

"À...." Nguyệt Lượng rất không hợp thời phá tan bầu không khí vô tình gặp

gỡ của nhân vật chính trong tiểu thuyết ngôn tình như thế này, nói: "Tớ để

quên đồ ở phòng ngủ, hai người đi trước đi."

Vương Thiến Thiến vốn muốn giống như nữ chính trong tiểu thuyết, bước

chân nhẹ nhàng chầm chậm đi về phía người ngưỡng mộ trong lòng kia,

người đó đứng ở bên dưới đợi cô, chờ sau khi cô đi tới sẽ nắm tay cô....

Nhưng mà một câu của Nguyệt Lượng lập tức phá hủy không khí đó, Vương

Thiến Thiến quay đầu trừng mắt liếc cậu ấy một cái, nhỏ giọng nói: "Sao cậu

còn ở đây?"

"A... Đúng... Tớ vừa mới nói phải trở về phòng ngủ lấy đồ...."

"Đi từ từ, đừng có vội." Lại hung hăng trừng mắt cậu ấy một cái. Loại thời

điểm thế này, cậu ấy không phải nên là tự động tự giác biến mất mới đúng

sao? Còn cho mình thêm mấy câu đối thoại vớ vẩn gì đó nữa!

Lại quay đầu lại, mỉm cười, tiếp tục tao nhã đi xuống cầu thang, sắp đến gần

trước mặt Hướng Nghiên, đột nhiên chân đạp lên khoảng không, kèm theo

một tiếng "Ai da", Vương Thiến Thiến bổ nhào vào trên người Hướng

Nghiên.

Xuất phát từ bản năng, Hướng Nghiên đưa tay đỡ được cô, nhưng do quán

tính, cả người chị ấy cũng đụng vào vách tường sau lưng.

Lúc ấy Vương Thiến Thiến choáng váng, cô xin thề với bóng đèn, tuy rằng té 

ngã là cố ý, nhưng cô không nghĩ tới sẽ làm học tỷ đụng vào tường, cô tính sơ

xuất mình và học tỷ có chiều cao tương đương.... 

"Học tỷ, chị không sao chứ? Em không có cố ý....." Vương Thiến Thiến vừa

nói, vừa lấy tay giúp Hướng Nghiên xoa lưng.

Hướng Nghiên thấy cô gấp đến đầu đầy mồ hôi, cười nói: "Chị không sao, em

không ngã là được."

Chuyện này làm cho Vương Thiến Thiến đau lòng không thôi, suốt quãng

đường đi không ngừng hỏi Hướng Nghiên còn đau hay không, muốn đến

bệnh viện trường khám thử không....

"Chị đâu có mỏng manh thế, chẳng qua chỉ là va chạm một chút, lát sau sẽ ổn

thôi."


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .